“Chuyện, anh vẫn đứng ở trong sân, chờ đèn trong nhà em sáng lên.” Lệ Thiếu Bân cười hắc hắc nói: “Anh cũng sắp đông thành kẻ ngốc rồi.”
Nguyễn Dạng đi ra ngoài ban công, nhìn về phía biệt thự bên hồ, trong lòng cảm thấy ấm áp, một lúc lâu sau, cô mới nhẹ giọng nói: “Ngốc, anh mau đi ngủ đi.”
“Ừ, em và anh cùng hôn cái nào.” Lệ Thiếu Bân nói.
Nguyễn Dạng lại nóng bừng mặt lên, người đàn ông này còn có thể buồn nôn hơn nữa được không: “Em vừa mới hôn anh rồi còn gì, với lại cách điện thoại sao có thể hôn được?”
“Cũng giống nhau mà.” Lệ Thiếu Bân nói vào điện thoại “Chụt chụt” mấy lần.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây