Lúc đưa anh đến cửa biệt thự, Nguyễn Dạng đỗ xe ở ven đường, Lệ Thiếu Bân quyến luyến tháo dây đai an toàn ra, lúc này anh mới thật sự cảm nhận được lợi ích của việc cô lái xe chậm: “Nguyễn Dạng, bằng không em đứng ở đây chờ anh, anh đi vào đánh răng rồi mới đi ra hôn.”
“...”, Nguyễn Dạng câm lặng không nói nên lời: “Anh có cần phải làm vậy không?”
“Cần.” Lệ Thiếu Bân gật đầu: “Anh đánh răng rất nhanh.”
“Được rồi, anh đừng đi về đánh răng nữa.” Nguyễn Dạng đột nhiên nói: “Chúng ta trực tiếp hôn đi.”
“Trực tiếp hôn...” Hai mắt của Lệ Thiếu Bân chợt sáng lên, sáng như ánh mắt chó sói gặp được con mồi giữa cánh đồng hoang vu: “Nguyễn Dạng, chủ ý này của em rất hay, anh đồng ý.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây