Nguyễn Dạng thoáng lúng túng: “Vậy dì có biết họ chuyển đi đâu không ạ?”
“Cô còn không biết thì sao tôi biết được, tôi cũng chỉ nghe hàng xóm nói thôi, bây giờ hàng xóm kia cũng chuyển nhà rồi, cư dân sống ở đây hồi xưa bây giờ lũ lượt chuyển nhà, không theo con cái đến nơi khác an hưởng tuổi già thì cũng là theo con gái lên thành phố lớn kiếm kế sinh nhai, những người ở đây bây giờ toàn là những người nghèo không có tiền lo đủ cuộc sống thôi.” Dì trung niên than thở.
“Vậy xin lỗi đã làm phiền dị ạ, cháu xin phép.” Nguyễn Dạng áy náy xin lỗi, xoay người thất vọng bỏ đi. Tuy nhiên trước lúc đi lại chợt nghe thấy dì trung niên nhỏ giọng lẩm bẩm: “Trông xinh thế này sao lại đi làm kẻ thứ ba không biết...”
“Dì nói gì cơ ạ?” Nguyễn Dạng ngẩn ra, ngoảnh đầu.
“Ách, tôi không nói gì hết, nói bừa thôi!” Dì trung niêm bụm miệng, vội vã đóng cửa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây