Trường Tình mặt như đưa đám: “Em biết, nhưng thể nào hai bác cũng nhắc đến Tân Tử Cao cho mà xem!”
“Nói thì nói thôi, Nguyễn Dạng đã mất đi nhớ, cho bị nhắc đến, nhiều lắm cô ấy cũng chỉ biết: à, thì ra trước đây mình có lui tới với một người tên Tân Tử Cao.” Tống Sở Di xoa đầu Trường Tình: “Em không muốn cô ấy nhớ lại, trừ khi em ngăn được cô ấy tiếp xúc với người ngoài, huống hồ, anh tin với năng lực của Nguyễn Dạng, cô ấy chịu được.”
Trường Tình nhíu mày, không thể không thừa nhận Tống Sở Di nói có lý.
“Được rồi, đừng nghĩ nữa, nào, để chồng hôn em một cái, vợ, chúng ta lâu lắm không ‘cưỡi ngựa’ rồi đấy!” Tống Sở Di ôm Trường Tình ngả xuống giường, mập mờ cắn môi cô: “Tối nay ‘cưỡi’ nhé, được không?”
Trường Tình xấu hổ đẩy anh ra, Tống Sở Di thuận miệng mút lấy tay cô: “Em cưỡi, hay là anh cưỡi?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây