“Cho nên ý của em là... em căn bản không thích tôi?” Lệ Thiếu Bân cảm giác như bị người ta đạp một phát vào ngực, ngột ngạt, tức nghẹn, cho nên tất cả chỉ là anh tự mình đa tình, anh tức tối: “Em không thích tôi, việc gì suốt ngày khiêu khích tôi, phóng điện với tôi, Nguyễn Dạng, làm người không thể quá quá đáng, phải có tinh thần trách nhiệm!”
Nguyễn Dạng có chút nhức đầu: “Đúng, anh nói đúng, làm người phải có tinh thần trách nhiệm, nhưng tôi không nghĩ anh sẽ thích tôi a, giữa nam nữ không chỉ có quan hệ người yêu, còn có thể làm bạn bè, cũng giống như anh với Trường Tình, với Đóa Dao vậy, tôi biết bạn bè quanh anh đều đã có người yêu, đã kết hôn, anh cũng nôn nóng muốn có bạn gái, bởi vậy anh mới tiếp xúc với La Hi Như, nhưng theo tôi thấy, tôi không cho rằng anh thích cô cảnh sát kia bao nhiêu, anh chỉ muốn yêu đương, sau khi anh chấm dứt với cô ta, đúng lúc tôi lại là cô gái độc thân cứ cho là thân với anh nhất đi, nhưng anh không thể thấy chúng ta tương đối thân liền nhận định phải qua lại, chúng ta không thể vì muốn yêu đương hoặc kết hôn mà tùy tiện, nam nữ ở bên nhau, cái quan trọng là tình yêu, phải có yêu mới lâu dài.”
Lệ Thiếu Bân bị cô nói đến ngẩn người, anh có cảm giác gì với La Hi Như, chính anh cũng đoán được, không phải yêu, chỉ cảm thấy cô ta thú vị hơi những người khác, sau đó biết cô ta là nội gián, anh cảm thấy bị sỉ nhục, tức giận, nhưng quả thực không đau lòng, trước đây anh cũng từng yêu, chưa ngu đến mức không biết cảm giác yêu một người là thế nào, anh vẫn phân biết được, cảm giác khi ở bên La Hi Như và ở bên Nguyễn Dạng, nó không giống nhau..
Lệ Thiếu Bân ảo não rũ đầu, mím môi không lên tiếng.
“Được rồi, không sớm nữa, chúng ta về đi.” Nguyễn Dạng xách túi, bây giờ cô muốn mau chóng rời khỏi chỗ này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây