Lệ Thiếu Bân nhếch môi: “Hôm nay thời tiết hơi lạnh đúng không, lạnh thì phải... để cô ta đừng ngoài chờ, cứ chờ đi, nói không chừng lúc nào tâm trạng tôi tốt lên sẽ cho cô ta vào.”
“Dạ!” Đợi người kia đi khuất, Hồ Thực mới nói: “Chắc La Hi Như đến đây cầu xin cho người nhà cô ta, lão đại, giờ anh muốn cô ta làm gì cũng được đấy.”
“Cô ta thì có gì tôi muốn?” Lệ Thiếu Bân giễu cợt.
“Ví dụ như... ngủ...” Hồ Thực ghé tai thì thầm.
Lệ Thiếu Bân ngẩn người, đột nhiên nghĩ mấy ngày nay phương diện nào đó cũng đang khó chịu, nhưng chỉ là suy nghĩ vụt qua, anh lập tức gõ đầu Hồ Thực: “Cậu nghĩ tôi thèm cô ta đến thế chắc, bây giờ nghĩ lại, cái nhan sắc đó của cô ta cũng xứng để tôi ngủ? Đừng hạ thấp ông đây, cậu đã muốn thế thì để cô ta cho cậu ngủ nhé, thế nào?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây