Anh nhân lúc rót nước lén ngước mắt liếc cô, cô không để ý, đang chăm chú nhìn chằm chằm ngọn nến, ánh nến lập lòe phản chiếu trong con ngươi trong suốt của cô, ánh mắt cô gái sạch sẽ hệt như cô bé mới chỉ mười tám, mười chín tuổi, tràn ngập tò mò cùng hiếu kì.
“Cô thích thì tôi bảo phục vụ châm thêm mấy ngọn nữa.” Lệ Thiếu Bân chần chừ lên tiếng.
“Không cần, thế này là đủ rồi.” Ánh mắt Nguyễn Dạng nhu hòa khác thường: “Lãng mạn quá, đúng tiêu chuẩn bữa tối dưới ánh nến luôn.”
Lệ Thiếu Bân theo bản năng ngẩn ra, không hiểu sao tim bỗng gia tốc, hình như, đây là lần đầu tiên anh dùng bữa với một người phụ nữ trong không gian thế này...
Không nói còn không nhận ra, đúng thật là có chút nhộn nhạo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây