“Cô làm gì... nhìn tôi thế...” Lệ Thiếu Bân mất tự nhiên nghiêng đầu.
“Anh đừng đeo khuyên tai nữa, tôi giúp anh tháo xuống.” Nguyễn Dạng nói.
Lệ Thiếu Bân ngẩn người, do dự hồi lâu mới gật đầu.
Nguyễn Dạng đứng trước mặt anh, ngón tay cô tiếp xúc với vành tai anh, Lệ Thiếu Bân cúi đầu, lén ngước mắt, lần đầu tiên nhìn Nguyễn Dạng trong khoảng cách gần thế này, anh thậm chí còn có thể nhìn thấy đáy mắt cô phảng phất nét cười yếu ớt, cộng thêm ánh đèn trên đỉnh đầu hắt xuống, nhuộm sắc khiến đôi mắt cô gái càng thêm thanh tủy, trong trẻo.
Lệ Thiếu Bân nín thở, cơ thể cứng ngắc, không dám quá nhúc nhích, duy trì đến tận lúc cô tháo khuyên tai xong, bỏ vào tay anh: “Được rồi, hoàn hảo!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây