“Hoang đường, có mà cố ý gây phiền phực cho Lệ gia thì có!” Ông Lệ hừ lạnh: “Còn dùng loại phương pháp hạ lưu này, Lệ gia chúng ta trừ Thiếu Bân hơi tùy tiện bên ngoài ra, những người khác đều đàng hoàng, giữ khuôn phép hết đấy.”
“Không sao.” Lệ Trọng Trì dửng dưng: “Loại người này còn sợ không bắt được thóp chắc, giao cho Thiếu Bân xử lý là được, nhưng chú mày cũng đừng làm ầm ĩ quá.”
“Yên tâm, mấy chuyện này em am hiểu nhất.” Lệ Thiếu Bân hận đến ngứa răng.
Tối, Hồ Thực đưa tài liệu của La Hi Như đến, không ngờ điều kiện gia đình của La Hi Như cũng không tệ, cha có chút vị trí trong cục thuế, mẹ lại là phó chủ tịch ngân hàng, La Hi Như tốt nghiệp trường cảnh sát xong liền vào cục cảnh sát, đến nay đã công tác được một năm, là hoa khôi của cảnh đội, thường ngày chỉ phụ trách những công việc văn phòng, nhưng gần đây thường xuyên qua lại thân thiết với một cảnh sát tên là Tiếu Cương bên đội hình sự.
Lệ Thiếu Bân coi như hiểu ra, La Hi Như kia chắc chắn là gián điệp Tiếu Cương cử đến: “Anh tôi nói gần đây trong Lệ Đường chúng ta có người dính líu đến ma túy, cho nên mới bị cảnh sát để ý.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây