Lệ Thiếu Bân do dự rồi vẫn lấy chiếc áo ra, Lệ Tiểu Hạ thoáng vẻ giảo hoạt nhìn anh, nói: “Chú xem, cháu mặc kệ hiềm khích lúc trước giúp chú chọn quần áo, có phải chú cũng nên dẫn cháu đi gặp Nguyễn Dạng không? Chú, cháu xin chú đấy, cháu chưa từng cầu xin chú chuyện gì cả, chỉ xin chú mỗi lần này thôi, chú cũng biết cháu thích Nguyễn Dạng lâu lắm rồi mà.”
“Vây giờ chú không rảnh.” Lệ Thiếu Bân suy nghĩ rồi trả lời: “Chờ đến cuối tuần đi.”
“Oh, tuyệt vời, chú, cháu cám ơn chú.” Lệ Tiểu Hạ vui vẻ đến mức muốn nhảy cỡn lên.
Lệ Thiếu Bân lắc đầu không nói nên lời, cháu mình là thằng nhóc miệng còn hôi sữa bị sắc đẹp làm mờ mắt, Nguyễn Dạng có cái gì tốt, chỉ là ngực to, mặt đẹp thôi mà, có thể thích loại người khốn nạn như Tân Tử Cao, chứng tỏ mắt thẩm mỹ rất kém.
... .
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây