Lệ Thiếu Bân nghe thấy vậy thì rất khó chịu, mặc dù các vận động viên tham dự thế vận hội mang đến vinh dự cho nước nhà, nhưng không được đẹp cho lắm: “Nguyễn Dạng, cô đừng có đắc ý, cô cẩn thận... không lại bị... bạn trai bỏ rơi đấy.”
“Chỉ có tôi bỏ rơi người khác thôi.” Nguyễn Dạng đột nhiên nhìn anh: “Chẳng lẽ tôi bị bỏ rơi?”
“Không... Không có…” Lệ Thiếu Bân cúi đầu, thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi của mình, lúc này, anh thật sự rất muốn lấy chuyện của Tân Tử Cao ra để mỉa mai cô.
“Anh đã xem qua cảnh khỏa thân tôi đóng rồi à?” Nguyễn Dạng lại đột nhiên mở miệng.
“Khụ!” không ngờ cô lại hỏi đến vấn đề hóc búa này, Lệ Thiếu Bân bị nghẹn họng, phải uống mấy ngụm nước mới thở được. Anh ngẩng đầu lên, nhận ra cô không nhìn anh, vẫn cúi đầu gắp đồ ăn như cũ, lông mi của cô không quá dày, nhưng đôi môi rất gợi cảm, mấy lọn tóc rũ xuống bên gò má của cô, do đang bị bệnh nên nhìn làn da của cô có vẻ tái nhợt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây