Trở về phòng bệnh, Nguyễn Dạng lặng lẽ ngồi ở trên giường bệnh nhìn ra ngoài cửa sổ, nếu không phải hàng lông mi của cô lay động, người khác gần như sẽ nghĩ đây là một pho tượng đang ngồi.
Quản Anh ngồi ở bên cạnh gọt táo cho cô, Tống Sở Di đi tới cửa, lại lui trở lại, thấp giọng nói: “Các cậu đi vào đi, tôi không vào nữa.”
Mọi người biết Quản Anh ở đây, Tống Sở Di không tiện vào, nên cũng không nói gì.
Nghe thấy tiếng bước chân, Nguyễn Dạng quay đầu lại, đôi mắt lưu ly thuần khiến chăm chú đánh giá những khuôn mặt xa lạ xuất hiện ở trước mặt mình, lại nhìn về phía Quản Anh: “Thế ra các cậu đều là bạn học chung thời đại học với tôi, bởi vì quay cảnh khỏa thân, nên tôi và cha mẹ xích mích với nhau?”
“Ừ!” Quản Anh gật đầu, giới thiệu mọi người: “Cô ấy là Đóa Dao, người đàn ông bên cạnh là bạn trai của cô ấy, vị này là người bạn không thân lắm, Lệ Thiếu Bân, cậu ngồi xe của anh ta trở về nên mới gặp phải tai nạn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây