Trong lòng thoáng cảm thấy buồn bã, cô ửng đỏ hai mắt bước tới trước ôm lấy cô ấy: “Cậu đừng nói phét nữa, mình không tin là cậu chỉ đến nhìn con nuôi thôi, mình có quan trọng với cậu không?”
“Cậu có thể đừng vạch trần mình được không.” Nguyễn Dạng mỉm cười đưa áo khoác của mình cho dì Trương đang đưa tay ra nhận áo, dì Trương nhận lấy áo treo ở sau cửa.
“Thật ra lần này mình trở về là do nghe chú mình nói, sức khỏe của cha mình không được tốt cho lắm, mình muốn trở về thăm ông ấy.” Nguyễn Dạng ngồi vào trên ghế sa lon, buồn bã nói.
Trường Tình thoáng cảm thấy đau lòng, người khác không biết, nhưng cô biết rất rõ, Nguyễn Dạng sống trong gia đình cực kỳ phong kiến ở thành phố của Quảng Đông. Năm đó, bởi vì Nguyễn Dạng quay cảnh khỏa thân trong bộ phim kia, người nhà của cô ấy đã coi chuyện này là nỗi sỉ nhục lớn nhất trong đời của gia đình, cha mẹ cô ấy trách là đã bị cô ấy làm cho cả đời này không ngóc đầu lên được, mặc kệ đi đến chỗ nào cũng bị người ta chỉ chỉ chỏ chỏ. Vì vậy trong cơn nóng giận, bọn họ đã đoạn tuyệt quan hệ với Nguyễn Dạng, sau đó Nguyễn Dạng dần nổi tiếng, chuyện cũ không muốn cho người biết kia dần rơi vào quên lãng, quan hệ giữa cô ấy và cha mẹ cũng dần khá hơn. Đáng tiếc, năm ngoái từ sau khi chuyện giữa cô ấy và Tân Tử Cao bị người vạch trần, mối quan hệ giữa cô ấy và cha mẹ lại bị đóng băng lần nữa, nếu không, Nguyễn Dạng cũng sẽ không đi ra nước ngoài một mình.
“Cha cậu...đã tha thứ cho cậu rồi à?” Trường Tình nhỏ giọng hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây