Yến Mặc Luân trầm mặt xuống, Hề Linh đứng phía sau đã vội hét lên: “Hai người đang ở bên ngoài đấy nhé, muốn cãi nhau thì vào bên trong mà cãi nhau, người khác nhìn thấy thì sẽ nguy mất.”
Đóa Dao hừ hừ bằng mũi, rồi mới không cam lòng mở cửa ra.
Yến Mặc Luân bước chân dài đi vào, đóng cửa lại, anh khẽ nói: “Em uống lộn thuốc à?”
“Em uống lộn thuốc đấy.” Đóa Dao khoanh hai tay ôm ngực, trừng mắt nhìn anh: “Anh nói đi, rốt cuộc anh tới đây với em, hay là tán gái?”
“Anh đã nói với em rồi mà, anh chẳng làm gì cả.” Yến Mặc Luân nhức đầu, bước tới nhẹ nhàng ôm lấy cô, dỗ dành nói: “Chiều nay anh đã tránh cô ta rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây