Hề Linh khách khí nói: “Phiền Yến tiên sinh đánh thức cô ấy dậy giúp tôi, tám giờ là phải quay phim rồi.”
“Quay sớm vậy á?” Yến Mặc Luân nhíu mày lại, trời bên ngoài vừa mới sáng.
“Không có cách nào cả, quay càng sớm thì nghỉ càng sớm.” Hề Linh thở dài nói.
Yến Mặc Luân trở về phòng ngủ, xách con con heo lười Đóa Dao kia lên, lúc trước anh không có ở đây, việc gì cô cũng phải tự lực cánh sinh, bây giờ vừa mở mắt ra đã nhìn thấy anh, cô không nhịn được mơ hồ nói: “Anh đi lấy khăn lông với nặn kem đánh răng giúp em với.”
“Em tự làm đi.” Yến Mặc Luân không thèm khách khí kéo cô vào phòng vệ sinh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây