Đóa Dao nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh đừng quên mình là bạn trai của em, anh nói như vậy, chẳng phải đang tự chê mình kém à.”
“Có lẽ là do ông trời thấy em quá đáng thương, thế nên mới tốt bụng cử anh xuống trần gian thu thập em.” Yến Mặc Luân hừ lạnh: “Ngày mai anh sẽ tới tìm em, tiện thể thu dọn em luôn.”
“Em không làm gì sai cả, anh dựa vào cái gì thu thập em.” Đóa Dao tức giận.
“Thu thập em ở trên giường, em có biết, nếu loại chuyện này để cách quá lâu, lần sau đi vào sẽ lại giống như vào địa ngục, để em có thể lên thiên đường bất cứ lúc nào, anh cũng phải tốn bao nhiêu tâm sức đấy.” Người nào đó nói xong rồi cúp điện thoại luôn.
Đóa Dao hiểu ý cuả anh, thét chói tai “A a” rồi vứt điện thoại di động đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây