Khang An Hách nghe thế, máu nóng lại xộc lên, định xông lên vặc lại, nhưng Khang Tấn hành động trước, vẫy tay ra hiệu cho vệ sĩ lôi anh ta đi, mình thì đáp: “Được, sau này Khang thị chúng tôi không liên quan gì đến Giang Đóa Dao nữa, từ nay về sau nước sông không phạm nước giếng.”
Yến Mặc Luân dửng dưng gật đầu, đợi cha con Khang Tấn khuất bóng, Lệ Thiếu Bân mới nhăn nhó than: “Sáng ra nhìn hai cha con nhà này mà bực hết cả người.”
“Anh còn chưa bực, chú bực cái gì.” Yến Mặc Luân cầm cam kết đứng dậy: “Nếu đã đát được mục đích thì không cần làm quá, đi thôi, ăn trưa.”
Lệ Thiếu Bân kinh ngạc: “Lúc này lẽ ra anh nên đến gặp Tiểu Đóa Dao nhà anh khoe công chứ?”
“Chiều rồi gặp, đi thôi.” Yến Mặc Luân nhíu mày, đáp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây