Đóa Dao theo bản năng lui về phía sau một bước, lắc đầu, cô không muốn đi với anh đến cái nơi tên là Lệ Đường gì đó, chắc chắn đó là một nơi rất kinh khủng.
Yến Mặc Luân khẽ nhíu mày: “Không thì...anh đưa em đến chỗ Trường Tình được không, để em một mình lại đây anh không yên tâm.”
Đóa Dao do dự một lúc mới khẽ gật đầu.
Chiếc xe đen đã chở Khang An Hách đi, Đóa Dao lên xe Yến Mặc Luân, dọc đường, hai người gần như không nói với nhau câu nào, Đóa Dao biết anh làm tất cả vì cô, nhưng trong tiềm thức cô vẫn sợ hãi thế giới của Yến Mặc Luân, thật ra không phải cô không biết, lúc ở Tây Tạng, tận mắt nhìn thấy anh nổ súng cô đã lờ lờ đoán ra, chỉ là dạo này sống quá hạnh phúc, quên mất...
Yến Mặc Luân thấy Đóa Dao im lặng, bản thân cũng không biết nói gì, đưa đến cửa nhà Trường Tình mới bất đắc dĩ giải thích: “Đóa Dao, nếu anh đã dám làm thì sẽ nằm chắc mười phần.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây