Đóa Dao vội vàng gật đầu như giã tỏi, vô cùng nịnh nọt ôm lấy tay Yến Mặc Luân: “Đúng đúng đúng, anh vô địch thiên hạ, gặp được anh em như gặp được Doraemon, anh đừng ngây thơ như thế mà, vừa nãy em chỉ nói bừa thôi!”
“Ngây thơ?” Yến Mặc Luân nhíu mày, lần đầu tiên có phụ nữ dám nói anh ngây thơ.
“Ách...” Đóa Dao chớp mắt: “Thực ra anh ngây thơ trông đáng yêu lắm!“.
Đáng yêu...ngây thơ...?
Những từ ngữ này, Yến Mặc Luân hoàn toàn không chấp nhận nổi: “Anh ngây thơ chỗ nào?“.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây