Yến Mặc Luân lấy thịt gà đông lạnh ra hầm cháo, làm thêm một đĩa dưa muối ăn kém, vừa xong xuôi thì chuông cửa vang lên.
Anh ra xem ai đến, thấy khuôn mặt quen thuộc mới mở cửa, Hề Linh thấy cánh cửa vừa động đậy đã khởi động chức năng mắng té tát: “Giang Đóa Dao, đồ tai họa nhà em, mau lăn ra đây cho chị!!“.
Chị ta hằm hăm đẩy cửa xông vào, Giang Đóa Dao không thấy đâu, ngược lại đối mặt với bóng dáng cao lớn cùng gương mặt lạnh tanh kia, chân Hề Linh theo bản năng mềm nhũn, lắp bắp mãi mới nên câu: “Yến... Yến tiên sinh, thì ra anh cũng ở đây, hai người... ở chung rồi... sao?”
“Ừ.” Yến Mặc Luân không nóng không lạnh gật đầu, ánh mắt hơi lạnh: “Cô ấy gây họa gì?”
Hề Linh lúng túng, chuyện dính dáng đến Khang An Hách, chi không biết có nên nói không.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây