- Nương nương, chính bởi vì không thể tưởng tượng nổi, cho nên trước đây ta và ngươi đều không nghĩ tới, nếu không phải vừa rồi chú ý tới ánh mắt hắn nhìn ngươi hơi khác lạ, thì vi thần cũng không cách nào hiểu được huyền cơ của câu nói kia.
Dương Vân Nga xấu hổ khẽ gắt.
- Thái Phó, ngài đừng nói nữa.
Nhưng Chu An lắc đầu, tiếp tục phân tích.
- Không, chuyện này liên quan đến sự sống còn của Lê thất, xin nương nương nghe ta nói hết, rồi cuối cùng quyết định như thế nào, đó là sự tình của nương nương, về phần ta, cũng xem như làm tròn trách nhiệm, có thể buông xuống chấp niệm mà cáo lão hồi hương, an hưởng tuổi già.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây