Khu mộ của Hồ gia cách đây không xa, nằm ở trong rừng thông này.
Thân thể Hồ Ngọc Phương Trinh tựa vào lòng lão cự gian, còn hắn thì một tay dắt ngựa, một tay cầm dây cương, cho ngựa chạy chậm tới khu mộ.
Thấy cảnh này, Hồ Ngọc Phương Trinh hơi bất mãn, ánh mắt đảo liên hồi, khóe miệng khẽ nhếch giống như tiểu hồ ly, không biết lại đang tính toán chuyện gì nữa.
Khu vực mộ địa này, ngày thường rất ít ai đến, lại là lúc chiều tà, nên càng thêm vắng vẻ.
Nhưng cả hai lại cảm thấy hoàn cảnh như vậy rất tốt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây