Bác sĩ Đường chưa từng nhìn chằm chằm vào cơ thể của một người đàn ông nào, tất nhiên là trừ trên bàn mổ, lúc đó không còn cách nào khác, vì tính chất công việc vào phòng mổ cô chính là bác sĩ Đường, trách nhiệm của cô là không thể không nhìn vào bệnh nhân, còn phải dùng thiết bị dụng cụ quan sát thật kỹ, mạch máu, mô da thịt đều phải nhìn rõ ràng.
“Khăn đây, đội trưởng Cố.”
Đường Thịnh vừa cầm khăn đi tới đã thấy Cố Cẩn Ngôn đứng rất gần em gái mình, đặc biệt là động tác chỉnh sửa quần áo của anh thật quá có tâm cơ, đừng tưởng anh không nhìn ra, chim công xòe đuôi cũng không bằng đội trưởng Cố.
Với thân hình đó, chỉnh sửa cái gì chứ, còn chưa bằng cơ bắp của anh cả.
Quăng khăn trên tay đi, đồng thời còn kỳ lạ mở miệng: “Đội trưởng Cố, nhanh chóng lau đi, cẩn thận cảm lạnh đấy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây