Sau khi mẹ Hoắc rời đi, Hoắc Hoa cầm tăm bông bôi lên môi Dương Liễu, vừa mới phẫu thuật xong vẫn chưa thể uống nước ngay được nên chỉ có thể dùng cách này để làm dịu.
Người phụ nữ nằm trên giường bệnh bên cạnh thấy Dương Liễu được chăm sóc tận tình như vậy, không khỏi có chút ghen tị, lên tiếng: “Em gái, em thật có phúc, chồng em thương em như vậy, mẹ chồng em còn chăm sóc em tận tình, em thật may mắn khi gả cho một gia đình như vậy.”
Dương Liễu quay đầu nhìn về phía ánh mắt ghen tị của người phụ nữ trên giường bệnh bên cạnh, cười yếu ớt, không lên tiếng.
Đúng vậy, Hoắc Hoa rất tốt, mẹ Hoắc cũng không sai.
Dù sao hai người chưa đăng ký kết hôn, lúc này bị bệnh, người ta không bỏ mặc đã là hết nghĩa rồi, đổi lại là người khác chưa chắc đã làm được như Hoắc Hoa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây