Ý của Sơ Hạ không phải là đánh trả đối phương, lúc người ta động thủ thì né ra, hoặc là đưa tay ra ngăn lại thì sao cái tát đó lại đánh vào mặt được chứ?
Bây giờ để lại một dấu tay như vậy, chắc đẹp nhỉ?
Nói thật thì bầu không khí khá là ngượng ngùng, người ngượng ngùng nhất chính là Lâm Huệ bên cạnh, trước đó bà ta nghe hai người này đều họ Đường nên đã đoán được đôi chút nhưng không ngờ hai người lại là anh em ruột, nhìn thì không giống chút nào.
Đúng lúc Lâm Huệ đang ngượng ngùng, Tô Minh Châu đứng ra chuẩn bị lên tiếng.
“Bác sĩ Đường…” Tô Minh Châu vừa mở miệng gọi một câu, đã bị Sơ Hạ cắt ngang.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây