“Vân Chinh, cậu có nghe nói không, lần này hình như giáo sư Khương của chúng ta lại mở một dự án thí nghiệm mới, cậu nói xem lúc đó giáo sư Khương có đưa hai chúng ta vào dự án mới không?”
“Không biết, nói gì thì nói, giáo sư mở dự án, cơ hội chúng ta tham gia không lớn, chúng ta mới năm hai, còn có các anh chị khóa trên cũng đang nhắm vào cơ hội như thế này, tôi thấy chuyện này, cứ tùy duyên đi.” Khi nói chuyện, trên khuôn mặt tinh xảo của nam sinh lộ ra vẻ trầm ngâm.
Thực ra anh ta biết chuyện giáo sư Khương mở dự án mới, hoặc biết nhiều hơn so với bạn học kia, hơn nữa anh ta đã hỏi thăm rồi, giáo sư đã chọn một số người, trong số những người mới, chỉ có nam sinh vô tư ở trước mặt được giáo sư chọn vào danh sách dự bị.
Nghĩ đến đây, trong lòng anh ta có chút mất cân bằng, anh ta và đối phương dù xét về năng lực chuyên môn hay những thứ khác đều ngang nhau, thậm chí anh ta tự cho rằng mình còn xử lý mọi việc chu đáo hơn so với nam sinh bên cạnh này, tại sao giáo sư Khương lại chọn người này chứ.
Đúng là không biết nhìn sắc mặt người khác, ví dụ như lúc này, đối phương chẳng lẽ không nhìn ra anh ta không muốn để ý đến người này sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây