Bình thường sẽ không cho người nhà bệnh nhân xem bệnh án thế này, điều này không phù hợp với quy định.
“À, xin lỗi, bệnh án của chúng tôi không thể tùy tiện cho người khác xem, kể cả người nhà bệnh nhân cũng không được.” Trình Chu áy náy nói.
Sơ Hạ lại quên mất chuyện này, vội vàng nói.
“Xin lỗi, quên giải thích rồi, thực ra tôi cũng là bác sĩ, chúng ta coi như là đồng nghiệp, nếu anh cho rằng cho người nhà bệnh nhân xem bệnh án không phù hợp, vậy cho đồng nghiệp xem bệnh án thì có phù hợp với quy định không?” Sơ Hạ vừa nói vừa lấy hai cuốn sổ nhỏ trong túi đưa qua, bổ sung lần nữa: “Bác sĩ Trình, đây là chứng nhận hành nghề của tôi, có hai bản, một bản là chứng nhận hành nghề của bệnh viện căn cứ, còn một bản là chứng nhận hành nghề tạm thời của bệnh viện số 2 Bắc Kinh.”
Chứng nhận hành nghề của bệnh viện cô có đem theo khi đến, sợ rằng cần dùng, còn chứng nhận hành nghề tạm thời của bệnh viện số 2 Bắc Kinh kia là do thầy Chung Hồng Quân làm giúp, dù sao thì hội chẩn cũng cần phải làm theo quy trình chính quy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây