“Được lắm, được lắm, có tiền đồ rồi, chẳng phải là nhà họ Chu mời cô ta đến phẫu thuật sao, ca phẫu thuật này không phải chỉ có mình cô ta có thể làm, làm người đừng quá đáng, dù sao tôi cũng là một cán bộ, lúc trước cũng không phải chỉ có mình tôi nói xử lý cô ta.”
“Này này này, anh nói xem, lúc trước anh cũng đồng ý đuổi việc, anh nói một câu đi, không lên tiếng là có ý gì?” Ông ta nói nửa ngày rồi, đồng nghiệp không lên tiếng là có ý gì?
“Khụ khụ khụ, có câu kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, bây giờ chúng ta mời người đến hội chẩn, cộng thêm ca phẫu thuật của ông cụ Chu thật sự chỉ có cô ta mới có thể làm, Chung Hồng Quân bị thương ở tay rồi, nếu anh đắc tội với cô Đường, đến lúc đó cô ta bỏ mặc không làm nữa, cuối cùng chẳng phải chúng ta phải đi cầu xin người ta sao?” Đối phương mở lời khuyên nhủ, về chuyện của Tiểu Đường, ông ta nghĩ thoáng, cứ khiêm tốn một chút là được, đừng lúc này đắc tội với người ta.
“Thế thì tôi chịu ấm ức như vậy sao? Chuyện không phải do một mình tôi làm, các người thì tốt rồi, dù sao người bị mắng là tôi, người mất mặt cũng là tôi, coi như tôi đã nhìn thấu, mấy người chỉ biết hưởng sướng chứ không biết chia sẻ khó khăn.” Lãnh đạo lải nhải than phiền.
“Thế thì sao, anh có bản lĩnh thì đuổi người ta đi thử xem?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây