Giang Từ Thâm nghe đến đây, cuối cùng cũng ngẩng đầu nhìn Chu Dục Chiếu một cái, hơn nữa còn là một ánh nhìn đầy ẩn ý.
Im lặng hồi lâu, Giang Từ Thâm mới từ từ mở miệng: “Vậy ý anh là muốn đưa Đại Ngưu qua đây cho chúng tôi nuôi à? Đề nghị này không tệ, tôi đồng ý.”
Anh vừa dứt lời, Chu Dục Chiếu suýt nữa ngất xỉu, chỉ ước gì có thể lập tức phun ra một ngụm máu tươi!
Sao chuyện lại liên quan đến Đại Ngưu rồi vậy?! Còn cho anh nuôi nữa chứ! Khi không tự dưng được hời một đứa con trai lớn tướng, anh nghĩ hay quá! Nằm mơ à?!
“Sao có thể như vậy được! Đại Ngưu là đứa nhỏ nhà họ Chu chúng tôi, tôi nuôi nổi! Lương tháng của tôi cũng khá lắm, dư sức nuôi Đại Ngưu! Thậm chí còn có thể nuôi thêm một hai đứa nữa kìa!” Chu Dục Chiếu nghiến răng nghiến lợi đáp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây