Diệp Hạnh thấy Chu Dục Chiếu đột nhiên nhìn mình chằm chằm. Ánh mắt đó khiến cô cảm thấy không thoải mái nên vô thức đưa tay sờ mặt rồi hỏi: “Anh Chu? Có chuyện gì sao?”
Sau một thời gian uống thuốc Đông y, tuy làn da của cô chưa đạt đến trạng thái lý tưởng nhưng ít nhất đã tốt hơn rất nhiều so với lúc mới xuyên không, mịn màng và sáng bóng hơn.
Chu Dục Chiếu nghe Diệp Hạnh nói vậy mới giật mình tỉnh lại.
Khuôn mặt nghiêm nghị của anh ấy hiếm khi lộ ra vẻ ngượng ngùng, có điều vì làn da rám nắng thành màu lúa mì rồi nên nếu không nhìn kỹ thì không thể nhận ra.
“Không có gì, không phải Đại Ngưu sắp đến rồi sao? Bây giờ chân tôi bị thương, ở nhà cũng không có việc gì làm nên muốn đến làm bạn với anh Giang, tâm sự một chút.” Chu Dục Chiếu càng nói càng cảm thấy áy náy trong lòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây