Diệp Hạnh trực tiếp túm lấy cổ tay Hạ Tuyết, nhìn nó từ trên cao xuống rồi quát lớn: “Con nhóc ngỗ ngược này chỉ biết nói năng bừa bãi! Không có giáo dưỡng cũng đành, tuổi còn nhỏ mà đã học được cách vu khống tôi rồi! Rõ ràng là nó xông lên muốn đánh tôi, tôi chỉ chặn lại thôi mà nó đã bày trò nằm trên mặt đất giả bị thương rồi, muốn tống tiền tôi đúng không? Nói, ai dạy mày thành như vậy hả?! Tâm địa thật đen tối!”
Hạ Tuyết bị Diệp Hạnh khống chế, không thể giãy giụa được nên mặt mày đỏ gay, lại bị dân làng xung quanh nhìn ngó, vừa xấu hổ vừa tức giận, lập tức mắng to: “Buông tôi ra! Bà béo kia mau buông tôi ra! Nếu không tôi sẽ mách cha tôi! Sao lần trước tôi không đập chết bà đi nhỉ! Con mập xấu xí, vừa lười biếng vừa tham ăn như bà mà dám mơ tưởng làm mẹ tôi à?! Đúng là nằm mơ giữa ban ngày! Cha tôi có mù cũng không thèm nhìn bà đâu!”
Nghe Hạ Tuyết nói vậy, dân làng xung quanh mới kịp phản ứng và nhận ra bọn họ vừa bị Hạ Tuyết lợi dụng.
“Con bé Hạ Tuyết này tuổi còn nhỏ nhưng bụng dạ đầy mưu mô!”
“Đúng vậy! Thật không ngờ nó lại đi vu khống người khác! Thật là quá đáng!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây