Thế nhưng Lục Chính lại là người không biết giữ mồm giữ miệng.
Nhìn thấy xưởng trưởng Vương nhảy nhót như vậy, cậu ta không nhịn được bật cười.
Viện sĩ Trương lập tức ném cho cậu ta một ánh mắt cảnh cáo.
Lục Chính vội ho khan hai tiếng, tỏ vẻ nghiêm túc để che giấu: “Đây, đây chắc là xưởng trưởng Vương rồi phải không? Quá chuyên nghiệp, ông thật sự quá chuyên nghiệp! Người đã bị thương như vậy mà vẫn cố gắng bàn chuyện làm ăn! Thật là tấm gương cho chúng tôi noi theo! Đáng học hỏi, rất đáng để chúng tôi học hỏi!”
Sắc mặt xưởng trưởng Vương trở nên khó nhìn như vừa ăn phải phân, vừa ngượng ngùng vừa bất lực.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây