Cô nhặt lấy một con dao gọt hoa quả bên cạnh, nghịch vài đường trên tay nắm cửa rồi mở cửa ra?
Đúng vậy, mở cửa ra!
Không đúng, nếu mở được cửa thì sao không mở sớm đi cho xong? Cần gì phải đánh cho ông ta một trận!
Xưởng trưởng Vương nghẹn ngào, yếu ớt cất tiếng: “Cứu tôi với… có ai không… cứu tôi.”
Diệp Hạnh mở cửa, quả nhiên nhân viên phục vụ lúc nãy làm đổ nước lên váy cô vẫn đứng ngoài đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây