Viện sĩ Trương vốn hài lòng nhất với học trò Nghiêm Cẩn, giờ thêm Diệp Hạnh nữa nên càng hài lòng hơn. Ông ấy lập tức nói: “Tôi đâu phải là tên yêu quái không biết điều. Tuy thời gian có chút gấp, cũng không đến nỗi bắt các em nhịn đói. Lát nữa đến nhà máy còn cần các em thuyết trình nữa, phải ăn no mới làm việc được. Đi ăn trước đi, tôi đợi ở cổng trường.”
Nói xong, viện sĩ Trương cầm chìa khóa rời đi ngay.
Nghiêm Cẩn và Diệp Hạnh cảm thấy có chút buồn cười, liếc nhìn nhau một cái. Nghiêm Cẩn mới lên tiếng: “Vậy thì đi ăn một chút thôi, không biết tối nay sẽ bận đến lúc nào nữa.”
Nghiêm Cẩn đã nói như vậy, Diệp Hạnh không có lý do gì để không đồng ý.
Hai người đành phải xuống nhà ăn ở tầng một, tùy tiện ăn một ít bánh bao.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây