Sáng hôm sau, Diệp Hạnh tỉnh giấc trong tiếng chuông báo thức. Giang Từ Thâm cũng như hôm qua, đã dậy và chuẩn bị xong bữa sáng.
Hôm nay anh không làm bánh bao nữa, mà hấp bánh sủi cảo.
Từng chiếc bánh sủi cảo anh làm ra còn đẹp hơn cả bánh bao. Tựa như tác phẩm nghệ thuật với từng nếp gấp đều tăm tắp, thể hiện sự đồng nhất vô cùng tỉ mỉ.
Diệp Hạnh hoàn toàn không nghe thấy tiếng chuông báo thức nên cô không biết Giang Từ Thâm đã dậy từ lúc mấy giờ.
Cô ăn một chiếc bánh sủi cảo nhân thịt heo với dưa chua, không nhịn được mà xót xa nói: “Trường có căng tin rồi, chúng ta ăn tạm cái gì đó cũng được. Không thì ăn ngoài cũng được, không cần phải đặc biệt dậy sớm làm bánh đâu. Như thế phí thời gian ngủ lắm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây