“Cháu, cháu chưa ăn, mẹ cháu nói đây là cho dì ăn, cháu không được ăn vụng!” Đại Ngưu nhìn bát canh gà đầy ắp, không nhịn được nuốt nước bọt nhưng vẫn kiên quyết lắc đầu nói.
Thấy vẻ ngoan ngoãn của Đại Ngưu, Diệp Hạnh mỉm cười, xoay người đi lấy hai cái bát ra rồi múc cho Đại Ngưu một bát canh gà, đoạn nói: “Được rồi, dì nhận bát canh gà này nhé, còn bát này là dì thưởng cho Đại Ngưu, cảm ơn Đại Ngưu vì đã đút cháo cho chú Giang. Cháu ăn nhanh lên, ăn xong dì đưa cháu về nhà.”
Vừa nghe Diệp Hạnh nói là thưởng cho mình, Đại Ngưu không khách sáo nữa mà đi tới bưng bát lên ăn.
Diệp Hạnh lại chia cho Đại Ngưu một chiếc bánh hành còn lại hôm nay, sau đó cô vừa ăn bánh hành vừa húp canh gà, đủ no cho bữa tối.
Sau khi ăn no uống đủ, Diệp Hạnh thấy khóe miệng và quần áo của Giang Từ Thâm đều bị canh gà làm bẩn. Cô mắc chứng sạch sẽ nghiêm trọng, không thể nhìn nổi nên lập tức lấy khăn lau sạch cho anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây