Diệp Hạnh không nhịn được mỉm cười: “Anh không buồn ngủ sao?”
Giang Từ Thâm lắc đầu: “Không buồn ngủ, trước đó ngủ quá nhiều rồi.”
Diệp Hạnh đành chịu thua, để mặc anh.
Vì Giang Từ Thâm không ngủ trưa nên sau khi đọc một lúc, Diệp Hạnh lên tiếng: “Muộn rồi, mai đọc tiếp đi. Chúng ta phải nghỉ ngơi thôi, bằng không đồng hồ sinh học sẽ loạn mất. Ngày mai có khi lại không dậy nổi.”
Nói rồi cô gấp sách lại, quay người lên giường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây