Vì vậy Diệp Hạnh không từ chối mà cười cười khách sáo nói: “Vậy làm phiền anh rồi.”
Chu Dục Chiếu cũng không phải người nhiều lời. Anh ấy mím chặt đôi môi mỏng, đưa dao chặt củi cho Diệp Hạnh, sau đó dễ dàng vác cây tre lên vai, kéo nó về nhà Giang Từ Thâm.
Đến nơi, Chu Dục Chiếu mới đặt cây tre xuống.
Diệp Hạnh thấy trán anh ấy lấm tấm những giọt mồ hôi to như hạt đậu nên hỏi: “Hay là tôi rót cho anh cốc nước nhé?”
Cô chỉ nói xã giao thôi nhưng hình như Chu Dục Chiếu khát thật. Anh ấy liếc nhìn cô rồi gật đầu: “Vậy làm phiền cô rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây