Diệp Hạnh nắm tay anh dẫn đến trước tủ quần áo. Nhìn thấy đôi môi gần như sưng vỡ da của mình trong gương, không nhịn được thì thầm trách móc: “Mạnh tay quá, làm môi em trầy cả da rồi. Thế này sao gặp người ta được?”
Giang Từ Thâm thấy cô hơi giận, liền ôm cô từ phía sau. Anh áp vào vai cô nói khẽ: “Ai bảo em cứ quyến rũ anh.”
Diệp Hạnh cười đáp: “Phải rồi, đều tại em. Sau này em sẽ không quyến rũ anh nữa, được chưa?”
Giang Từ Thâm cười khẽ, giọng trầm ấm: “Không được, anh thích mà.”
Diệp Hạnh lấy ra một bộ đồ vest từ trong tủ ra, nói: “Mau thay đi, ông ngoại anh chờ sốt ruột rồi đó. Người ta chuẩn bị tiệc riêng cho anh, mình nên đến sớm một chút.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây