Thẩm Trạch Niên lắc đầu: “Tôi không có, tôi không biết mình đã làm gì vào ban đêm. Lúc tôi tỉnh dậy, đôi khi tôi cảm thấy cổ họng rất khàn và đau. Cơ thể cực kỳ mệt mỏi nhưng trong đầu lại trống rỗng, chỉ dừng lại ở thời điểm tôi chìm vào giấc ngủ.”
“Lần đầu tiên cậu phát bệnh là khi nào?” Diệp Hạnh lại hỏi.
Thẩm Trạch Niên chìm vào suy nghĩ, kết quả lại lắc đầu với Diệp Hạnh: “Tôi không rõ, tôi không nhớ nữa. Tôi cũng không biết mình bắt đầu có căn bệnh này từ khi nào. Có lẽ là ông và Thanh Dung đã phát hiện ra sự bất thường của tôi trước. Khoảng vào năm 14 hoặc 15 tuổi, đã được năm, sáu năm rồi.”
“Vậy lúc mới bắt đầu, bao lâu cậu mới phát bệnh một lần? Hiện tại tần suất phát bệnh của cậu có phải là mỗi đêm đều phát bệnh không?” Diệp Hạnh tiếp tục hỏi.
“Lúc mới bắt đầu không thường xuyên như vậy. Thường là ba đến năm ngày, đôi khi mười ngày hoặc nửa tháng. Vấn đề này, tôi cũng không chắc chắn lắm.” Thẩm Trạch Niên xoa thái dương, có chút mệt mỏi nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây