Xuyên Về 80, Vợ Béo Mang Theo Anh Chồng Tàn Tật, Đảo Ngược Nhân Sinh

Chương 50:

Chương Trước Chương Tiếp

Mẹ Đại Ngưu nhìn Diệp Hạnh với vẻ mặt biết ơn, lại lần nữa nói lời cảm ơn: “Diệp Hạnh, thực sự cảm ơn em rất nhiều. Nếu lần này không có em thì có khi Đại Ngưu nhà chị xảy ra chuyện thật rồi. Chị… chị thực sự không biết phải cảm ơn em thế nào nữa...”

Cô ấy nhớ đến cảnh tượng vừa nãy. Nếu không phải Chu Dục Chiếu quyết đoán, lập tức đưa ra quyết định để Diệp Hạnh cứu Đại Ngưu thì có khi cô ấy đã nghe theo lời Lý Yến và Lưu Phương, muốn đợi bác sĩ Trương đến!

Vừa nãy bác sĩ Trương cũng đã nói nếu chậm trễ thêm chút nữa thì khả năng cao là Đại Ngưu sẽ thật sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn!

“Chị Chu, nãy giờ chị cảm ơn rất nhiều lần rồi. Em cũng nói rồi mà, đó không phải chuyện gì to tát. Chị xem, Đại Ngưu ướt hết rồi kìa, bây giờ trời còn lạnh nữa, chị mau về nhà nấu cho em ấy một bát canh gừng nóng để xua tan cái lạnh đi kẻo lại cảm lạnh. Em về trước đây.” Diệp Hạnh kéo cây tre lớn, cảm thấy hơi tốn sức.

Ngay lúc này, Chu Dục Chiếu đột nhiên tiến lên một bước cầm lấy dao chặt trong tay Diệp Hạnh, tay còn lại thì nhận lấy cây tre cô đang kéo, sau đó dùng một tay kéo cây tre, một tay nhanh nhẹn chặt bỏ những cành phụ trên thân tre.

Lúc nãy khi xuống nước anh ấy đã cởi áo khoác, vậy nên bây giờ trên người chỉ mặc một chiếc áo ba lỗ màu trắng.

Theo từng động tác, cơ bắp màu lúa mì trên người anh ấy căng phồng, gân xanh nổi lên, tràn đầy sức mạnh nam tính.

Chu Dục Chiếu rất cao, chắc phải cao gần một mét chín, hơn nữa còn là kiểu mặc quần áo thì gầy, cởi quần áo thì có da có thịt, khuôn mặt cũng không tệ, đường nét cứng cỏi góc cạnh, lông mày rậm mắt to môi mỏng mũi cao, mang lại cho người ta cảm giác đây là một người lạnh lùng không thích cười.

Anh ấy nhanh chóng chặt hết cành phụ trên cây tre mà Diệp Hạnh phải tốn sức kéo, chỉ còn lại một thân tre nhẵn bóng.

“Để tôi kéo về giúp cô.” Sau khi sửa sang cây tre xong, Chu Dục Chiếu không vội rời đi mà quay lại nói.

Giọng nói của Chu Dục Chiếu cũng giống như con người anh ấy, tràn đầy mùi hormone nam tính, trầm khàn sâu lắng, toát lên sự quyến rũ đặc biệt của đàn ông.

Thực ra trong lòng Diệp Hạnh khá thích kiểu nam tính vạm vỡ này. Ngày thường cô cũng đọc không ít truyện có nam chính vạm vỡ. Bây giờ thấy một anh chàng mạnh mẽ đứng trước mặt mình một cách sống động như vậy, cô không kiềm chế được mà đỏ mặt.

Đừng thấy thân hình nguyên chủ bây giờ đầy đặn mà nhầm, ngày nào nguyên chủ cũng lười biếng nên kéo một cây tre dài như thế này về nhà không phải chuyện dễ dàng. Hơn nữa nhìn vẻ biết ơn của mẹ Đại Ngưu đối với mình lúc nãy, cô biết chắc rằng cả nhà họ rất lịch sự. Diệp Hạnh cảm thấy để Chu Dục Chiếu giúp mình kéo tre về cũng là một cách giảm bớt gánh nặng tâm lý cho bọn họ.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️