Ấy vậy mà mỗi khi ông nội Thẩm nói ra một thứ, đôi mắt cô lại sáng lên một phần. Cô vẫn không nhịn được mà lộ ra vẻ chưa từng thấy thế giới rộng lớn.
Bốn căn tứ hợp viện lớn! Hai cửa hàng! Hộp trang sức! Hai mươi cân vàng! Ngọc thạch! Trời ơi vàng với ngọc thạch còn tính bằng cân đấy! Thêm mười món đồ được ban tặng từ trong cung, tùy cô chọn!
Ai mà chịu được chứ?
Diệp Hạnh nuốt nước bọt, rồi mới mang theo chút nụ cười nhìn về phía Giang Từ Thâm: “Từ Thâm, hay là anh nghe lời ông ngoại đi? Em nghĩ rằng, người lớn cũng chỉ muốn tốt cho chúng ta thôi.”
Cô không muốn vì năm đấu gạo mà cúi đầu nhưng ông lão cho quá nhiều!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây