Xuyên Về 80, Vợ Béo Mang Theo Anh Chồng Tàn Tật, Đảo Ngược Nhân Sinh

Chương 49:

Chương Trước Chương Tiếp

“Hahaha, buồn cười chết mất, chừng này tuổi rồi mà lại nhát gan đến mức tè dầm, thật là buồn cười!”

“Đúng vậy! Hahaha, thế mà lại tè dầm...”

“Theo tôi thì cô ta đáng đời thôi. Ai bảo cô ta cố tình ném sâu lông vào cổ người khác làm gì. Nhìn cổ của Diệp Hạnh kìa, sưng hết lên rồi!”

Thấy Lý Yến sợ đến mức tè dầm ngay tại chỗ, người dân và trẻ em xung quanh không nhịn được mà cười thầm, sau đó bắt đầu bàn tán xôn xao.

“Diệp Hạnh! Cô độc ác vừa thôi! Con rắn này có thể cắn chết người đấy! Cô muốn hại chết em ấy phải không! Đồ đàn bà độc ác!” Lưu Phương đứng bên cạnh thấy Diệp Hạnh ra tay tàn nhẫn như vậy thì không nhịn được mà trợn tròn mắt, nghiến răng nghiến lợi mắng.

Khuôn mặt Lý Yến lúc xanh mét lúc tái nhợt. Cô ta liều mạng giũ con rắn ra, lại thấy nó vẫn còn đang ngủ đông.

Hơn nữa còn là một con rắn không có độc.

Cô ta mấp máy môi mấy lần mới phát ra được tiếng.

“Đồ điên! Đồ điên này...”

Khuôn mặt Lý Yến tái mét, không dám trêu chọc Diệp Hạnh nữa, lập tức nhếch nhác bò dậy rồi kéo chị họ Lưu Phương của mình chạy trối chết!

Xem ra lần này Lý Yến bị dọa sợ chết khiếp rồi.

Lý Yến vừa đi, Diệp Hạnh thấy thế giới thanh tịnh hơn hẳn.

Nhìn bóng lưng hai người kia chạy trối chết, tâm trạng Diệp Hạnh cũng tốt hơn nhiều, khẽ cong môi.

Xử lý xong Lý Yến, cô mới nghĩ đến chuyện quan trọng vừa rồi nên vội vàng nhìn về phía bác sĩ Trương, đoạn nói: “Bác sĩ Trương, chuyện đến trạm y tế làm việc phải làm phiền ông rồi.”

Bác sĩ Trương cũng giật mình vì hành động dũng cảm của Diệp Hạnh vừa rồi. Nhưng hôm qua ông đã băng bó vết thương cho Diệp Hạnh nên biết rõ sự tình, rằng cô thật sự đi đòi tiền chứ không phải đi quyến rũ Hạ Phương.

Lý Yến thật quá đáng, Diệp Hạnh ăn miếng trả miếng là đúng.

“Được! Không phiền đâu, không phiền đâu.” Bác sĩ Trương nhìn cô bằng ánh mắt tán thưởng.

“Vậy bao giờ tôi có thể đến làm việc?” Diệp Hạnh lại hỏi.

“Khoảng hai ngày nữa nhé, tôi sẽ xin phép lãnh đạo trước, khi nào được phê duyệt thì báo lại cho cô.” Bác sĩ Trương vui vẻ nói.

“Vâng.”

Diệp Hạnh gật đầu.

Sau đó bác sĩ Trương vui mừng rời đi.

Diệp Hạnh cũng không ngờ mình lại tìm được việc nhanh như vậy.

Sau khi ổn định cuộc sống, đương nhiên cô muốn quay lại nghề cũ. Vốn dĩ cô còn nghĩ đến chuyện chữa khỏi tay cho Giang Từ Thâm trước, như vậy có thể tự quảng cáo nâng cao danh tiếng, tất nhiên sẽ có bệnh nhân đến nhờ mình khám bệnh.

Dù sao thì tiền sinh hoạt phí mà cha chồng ở xưởng cấp cho bọn họ hằng tháng cũng không ít, tạm thời có thể đáp ứng nhu cầu sinh hoạt hằng ngày.

Nhưng bây giờ có việc làm rồi thì mỗi tháng cô sẽ kiếm được thêm bốn mươi đồng, biết đâu còn có thể kiếm thêm chút tiền khám ngoài nữa. Trên đời này có ai chê nhiều tiền đâu?

Nghĩ đến đây, tâm trạng Diệp Hạnh tốt hơn trước nhiều, lúc này mới nhặt dao chặt lên, nhanh nhẹn chặt đứt cây tre rồi chuẩn bị kéo về.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️