Cô định trùm chăn lại rồi mơ màng ngủ tiếp. Ngay sau khi trùm chăn, dường như cô cảm thấy những âm thanh ấy càng rõ hơn.
Diệp Hạnh vốn đang rất buồn ngủ nhưng cơn buồn ngủ đó đã tan biến hết, thay vào đó là sự bực bội vì thiếu ngủ.
Nghe thấy tiếng hát kịch ồn ào kia, cô cảm thấy càng thêm khó chịu. Thậm chí cô còn có cảm giác muốn hất đổ bàn.
Dưới ánh trăng mờ ảo, cô liếc nhìn Giang Từ Thâm đang nằm bên cạnh. Trên suốt chặng đường, cô đã có thể dựa vào vai anh để ngủ một lúc. Hầu như Giang Từ Thâm hầu như không ngủ, lúc này anh đang ngủ rất say.
Diệp Hạnh không nỡ đánh thức anh. Cô nhẹ nhàng lấy áo khoác của mình, mặc vào rồi cẩn thận rời khỏi giường. Cô mở cửa phòng, đi theo hướng tiếng ồn đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây