Mặc dù thời gian nhập học còn khá xa, Diệp Hạnh vẫn quyết định đến thủ đô để làm quen với môi trường. Vừa nhận được giấy báo nhập học, cô đã mua vé tàu hỏa.
Rời khỏi nhà, Diệp Hạnh chỉ để lại một chiếc chìa khóa dự phòng và giao tất cả chìa khóa cho mẹ Đại Ngưu giữ.
“Bọn em đi học xa, không biết tới chừng nào mới về được một lần. Căn nhà này, chị cứ ở thoải mái. Chị đừng lo lắng về tiền thuê nhà, chỉ cần thỉnh thoảng dọn dẹp giúp chúng em là được.” Diệp Hạnh cười nói.
“Cái này… làm sao bọn chị có thể nhận được. Tiền thuê nhà chắc chắn phải trả chứ.” Mẹ Đại Ngưu lại bắt đầu khách sáo.
Diệp Hạnh hiểu rõ tính cách của cô ấy, nhanh chóng ngắt lời: “Em coi chị như người nhà mà, mẹ Đại Ngưu. Nếu chị nói vậy, chẳng khác nào xem chúng em là người ngoài rồi. Chị còn coi tụi em là gia đình không? Chị cũng biết hiện tại Từ Thâm đã cắt đứt quan hệ với cha anh ấy, còn em lại không có cha mẹ. Em thực sự coi chị như người nhà. Để chị ở đây, chúng em vừa yên tâm và cũng có người thỉnh thoảng dọn dẹp nhà cửa. Đến lúc chúng em về, cũng có bữa cơm nóng hổi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây