Hóa ra là Đàm Hân.
“Em họ?” Giang Hằng đứng dậy, định tiến lại gần Đàm Hân thì nhận thấy xung quanh đều là những ánh mắt kỳ lạ.
Đàm Dũng Quân với Đàm Hân ở bệnh viện này đều như chuột chạy qua đường, ai thấy cũng đánh.
“Hiện tại em thế nào rồi? Chuyện của cậu đã có kết quả chưa?” Giang Hằng hạ giọng hỏi.
“Em được hưởng án treo vì tội dùng súng đe dọa cảnh sát. Án treo một năm, tuyên phạt năm năm. Còn cha em bị tù chung thân.” Đàm Hân xoa bụng mình, trầm giọng nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây