Xuyên Về 80, Vợ Béo Mang Theo Anh Chồng Tàn Tật, Đảo Ngược Nhân Sinh

Chương 46:

Chương Trước Chương Tiếp

Lời của Chu Dục Chiếu rất có trọng lượng, song Diệp Hạnh không để trong lòng, chỉ thản nhiên nói: “Mọi người nói quá rồi, tôi đã nói chỉ là chuyện nhỏ thì nó là chuyện nhỏ. Chúng ta đều là hàng xóm láng giềng, giúp đỡ lẫn nhau là chuyện nên làm.”

Nói xong, Diệp Hạnh định quay người rời đi.

Lúc này, chị Vương mới vội vã dẫn theo bác sĩ Trương chạy đến.

“Không phải nói có người bị đuối nước sao? Người đâu?” Bác sĩ Trương thở hổn hển hỏi.

Mẹ Đại Ngưu vội đáp: “Là con trai tôi Đại Ngưu bị đuối nước, nhưng vừa rồi Diệp Hạnh đã cứu nó rồi, làm phiền bác sĩ Trương chạy một chuyến.”

Bấy giờ bác sĩ Trương mới nhìn về phía Diệp Hạnh.

Lại là cô à?

Lần trước nghe người nhà họ Trương nói cô dùng cách nào đó cứu Trương Hưng Bang, lần này lại cứu Đại Ngưu ư?

“Cô biết y thuật hả? Cô cứu Đại Ngưu bằng cách nào thế?”

Bác sĩ Trương lập tức hứng thú hỏi.

Diệp Hạnh cũng không giấu giếm mà thản nhiên giải thích: “Dùng phương pháp hồi sức tim phổi, tức là ấn vào lồng ngực, đầu tiên phải tống hết nước ra ngoài, sau đó giúp tim đập lại, nếu bị đuối nước nghiêm trọng thì cần phải hô hấp nhân tạo hỗ trợ.”

Những lời này nghe có vẻ rất chuyên nghiệp!

Quả nhiên Diệp Hạnh biết y thuật!

Mắt bác sĩ Trương sáng bừng lên nhìn về phía Diệp Hạnh: “Trạm y tế thôn thiếu người, cô tới hỗ trợ tôi một thời gian được không? Cô xem, tôi già cả thế này rồi, thế mà làng trên xóm dưới nơi đây chỉ có thôn mình có trạm y tế. Đôi khi tôi thật sự không thể làm hết được. Tôi đã xin cấp trên, sẽ trả cho cô bốn mươi đồng một tháng, cô thấy thế nào?”

Bốn mươi đồng một tháng ư?! Không ít chút nào!

Mọi người xung quanh đều nhìn Diệp Hạnh với ánh mắt ghen tị, đặc biệt là Lý Yến, đố kỵ trong mắt cô ta như sắp trào ra ngoài!

Con mụ béo chết tiệt này, không ngờ cô ta lại có bản lĩnh như vậy!

Đó là bốn mươi đồng đấy!

Không chỉ được hưởng lương hằng tháng mà còn có kỳ nghỉ nữa! Không giống như mấy người đi làm thuê, làm ngày nào được một ngày, không làm thì ngay cả tiền cơm cũng phải tự bỏ ra.

“Tôi có đủ khả năng không?” Tuy Diệp Hạnh tự tin vào y thuật của mình nhưng cơ thể này lại không có bằng cấp, thành ra cô đành nhìn bác sĩ Trương với vẻ không chắc chắn.

bác sĩ Trương lập tức gật đầu khẳng định: “Tất nhiên! Nếu không phải cô kịp thời làm hô hấp nhân tạo cho đứa bé thì đợi đến khi tôi tới, có khi đứa bé đã không còn nữa rồi! Đây là chuyện liên quan đến tính mạng con người, chậm một giây cũng không thể chậm trễ! Thực hiện biện pháp kia sớm một giây thì sẽ có thêm một giây cơ hội sống sót! Cả chuyện ở nhà Trương Đại Thụ hai hôm trước nữa, con trai Trương Đại Thụ bị sặc hạt đậu phộng, sắp không thở nổi nữa, nếu không phải cô tình cờ tới nhà bọn họ rồi kịp thời cứu giúp thì đợi đến tôi đến nơi, có khi đứa bé đã tắt thở rồi! Cô đã cứu hai người, hơn nữa còn dùng phương pháp chuyên nghiệp, tuyệt đối đủ tư cách! Tôi sẽ về xin cấp trên cho cô!”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️