“Giờ anh ấy khá hơn, muốn điều hồ sơ về để thi đại học lại thì cha cô lại bảo anh ấy đừng truy cứu kẻ trộm kia. Chính là cái kẻ đã hưởng lợi từ việc đó đấy! Đều là con trai của ông ta cả mà? Là một người cha, sao ông ta có thể nói ra những lời như vậy? Chẳng lẽ anh ấy không phải con trai của cha cô chắc?”
“Anh trai hai của cô làm sai, giờ các người còn trơ trẽn bắt anh ấy tiếp tục hy sinh lợi ích của mình để thành toàn cho mình? Cùng là con trai của ông ta, sao ông ta có thể mở miệng đòi hỏi như thế? Nếu có cách nào khiến anh ấy dễ chịu hơn, thì đó chính là đoạn tuyệt cái mối quan hệ cha con chết tiệt này! Như vậy anh ấy có thể đồng ý không truy cứu con trai của cha cô nữa! Là một người xa lạ, anh ấy có thể hiểu cho nỗi khổ tâm của một người cha! Nhưng với tư cách là đứa con trai khác của ông ta, anh ấy không thể làm thế! Cô đã hiểu chưa hả?”
“Cả nhà các người độc ác xảo trá, ích kỷ hẹp hòi. Các người là lũ cướp dã tâm đen tối! Gia đình cô có coi anh ấy là người nhà không? Cô có tư cách gì để chất vấn, chỉ trích anh ấy? Cút! Cô mau cút ngay cho tôi! Trước khi tôi điên lên, cầm kim lên thì hãy biến khỏi tầm mắt chúng tôi!! Dù sao ca phẫu thuật của cô cũng do tôi thực hiện, tôi rõ từng đường khâu nằm ở đâu đấy.”
Lần này Diệp Hạnh thực sự tức giận, dùng ánh mắt lạnh lùng đầy đe dọa nhìn Giang Điềm chằm chằm.
Giang Điềm bị cô nhìn mà cảm thấy rùng mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây