Diệp Hạnh đẩy chiếc xe đạp, bước chân nhẹ nhàng tiến về phía Giang Từ Thâm.
“Đợi lâu chưa? Sao không lên tìm em?” Diệp Hạnh lên tiếng.
Ánh mắt vốn đã mơ hồ và trống rỗng của Giang Từ Thâm lập tức tập trung vào khuôn mặt Diệp Hạnh.
Anh nở một nụ cười dịu dàng, đáp: “Chỉ cần đợi ở đây thôi. Nếu em đang làm việc, anh lên trên đó sẽ khiến em mất tập trung.”
Diệp Hạnh leo lên xe đạp, nói: “Đi thôi, đồng chí Giang. Tối nay anh định dẫn em đi đâu ăn đại tiệc vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây