Nói xong, Giang Từ Thâm kéo Diệp Hạnh đi. Hai người không ngoảnh đầu lại rời khỏi bệnh viện, chỉ để lại Giang Hằng và Tạ Tư Nghiên đứng ngượng ngùng tại chỗ.
Giang Hằng thấy Giang Từ Thâm và Diệp Hạnh đi xa, mới thu hồi ánh mắt có chút ngượng ngùng của mình. Anh ta nhìn về phía Tạ Tư Nghiên, ánh mắt dịu dàng nói: “Em đừng để ý. Tính cách anh cả của anh vốn dĩ như vậy, con người anh ấy khá lạnh nhạt.”
Ánh mắt Tạ Tư Nghiên vẫn dừng lại ở nơi bóng lưng Giang Từ Thâm rời đi, ngây người nhìn chằm chằm vào nơi đó như thể Giang Từ Thâm vẫn còn đứng ở đó vậy.
“Tư Nghiên? Em không vui hả?” Giang Hằng thấy Tạ Tư Nghiên mãi không phản ứng, không nhịn được lại lên tiếng gọi.
Tạ Tư Nghiên đang thất thần đột nhiên hoàn hồn. Đối diện với ánh mắt lo lắng của Giang Hằng, ánh mắt cô ta lập tức trở nên có chút né tránh. Cô ta nhỏ giọng nói: “Không sao, em không để ý đến vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây